top of page
  • Ảnh của tác giảVyy Bui

MAI LÊ LAN Ý| HÀNH TRÌNH ĐỊNH HƯỚNG ĐAM MÊ THỜI TRANG

Thực lòng, con đường đến với thời trang của mình tưởng chừng dễ dàng, nhưng lại khá bấp bênh. Mình bắt đầu tự học may những ngày 5-6 tuổi, khi ấy mình tự mày mò may vá quần áo, trang phục cho búp bê. Dù đã có đam mê hội họa từ nhỏ, nhưng phải rất lâu sau mình mới nhận ra thời trang là đam mê của mình. Gia đình mình không ai thuộc lĩnh vực nghệ thuật; ở trường, bạn bè mình cũng hiếm có ai theo đuổi ngành thiết kế. Chính vì vậy, từ lâu mình đã luôn cô độc trong việc định hướng nghề.


Mai Lê Lan Ý - sinh viên năm nhất ngành thiết kế thời trang tại LCDF Hà Nội

Bố mẹ mình luôn cố gắng để chu cấp cho mình, ủng hộ niềm đam mê của mình, nhưng vì không quen với ngành thiết kế nên lúc đầu họ muốn mình theo con đường mà họ cho rằng ‘dễ kiếm tiền’ nhất trong lĩnh vực thiết kế, đó là thiết kế đồ họa. Tuy nhiên, lên cấp 3 mình ngộ ra niềm đam mê với thời trang của mình lớn lao đến nhường nào và từ đó mình đã định hình được mơ ước lớn nhất trong tương lai: tự thành lập một thương hiệu thời trang bền vững tại Việt Nam.


Từ đó, mình quyết tâm lặn lội, tìm tòi cách làm portfolio thời trang; tự học lại cách vẽ rập, cách vẽ đúng tỉ lệ cơ thể người, thực tập ở nhà may; và cuối cùng là thi vào đại học Thiết kế Thời trang. Lúc đầu, bố mình định hướng cho mình đi du học Mỹ nên mình đã chọn con đường học trường quốc tế, thi và học đại học Mỹ. Tuy nhiên, để làm được những điều đó, mình đã phải cố hết sức để đạt học bổng lớn vì chi phí đắt đỏ và trong 4 tháng đầu mình học online ở Drexel University, mình nhận ra rằng từ lâu rồi mình đã theo đuổi ước mơ của người khác, chứ không phải của mình.






Đối với con đường sự nghiệp của mình và tình hình tài chính của gia đình, du học Mỹ là hệ quả của định hướng lệch lạc và những quan điểm lỗi thời, sai trái mà mình đã được dạy từ nhỏ: “Đi du học Mỹ đi, ở Việt Nam không làm ăn được đâu”; “ngành nghệ thuật ở Việt Nam không phát triển”. Ngành nghệ thuật của Việt Nam không hoàn hảo, nhưng chắc chắn là không thua kém quốc gia nào khác. Mình đã nhận ra sự đa dạng, đẹp đẽ, và tài năng xuất chúng của cộng đồng local artists, nhà thiết kế, Make up artists và hơn nữa ở ngay chính Việt Nam. Dù ngành nghệ thuật ở Việt Nam có được cho là ‘không phát triển’ đi chăng nữa, mình tin tưởng là thế hệ mới của chúng mình đã, đang và sẽ làm nó phát triển mạnh mẽ trong tương lai. Sau đó, mình quyết định đổi hướng hoàn toàn, transfer về trường LCDF ở HN, với ước mong phát triển sự nghiệp chủ yếu ở nước nhà.


Cũng không vì thế là mình sẽ không bao giờ đi du học nữa, vì mình apply vào chương trình du học ở Anh năm 3 ở LCDF, vì mình vẫn muốn có cơ hội học hỏi thêm ở nước ngoài để giúp ích cho nghề. Tuy nhiên, mình sẽ chỉ đi du học nước nào khi mình thực sự muốn thế, khi phù hợp và cần thiết cho nghề nghiệp.


Một vài layout makeup của Lan Ý


Về (SFX) makeup, nó được bắt nguồn là một sở thích, một đam mê từ lâu, bị gác bỏ vì nỗi sợ bất ổn tài chính. Vì mình biết rằng để làm makeup thành nghề chính sẽ rất vất vả, lương không ổn định, và (giống với thiết kế thời trang) rất tốn kém, trong cả học lẫn chi phí dụng cụ, nhất là về mảng SFX makeup ( hóa trang).


Tuy nhiên, sau khi mình bắt đầu làm ra nhiều layout (SFX) makeup trên MXH, mình không những đã nhận được phản hồi vô cùng tích cực từ mọi người ở VN và quốc tế, mình còn tìm thấy một cộng đồng (SFX) makeup riêng ở VN. Mình thực sự rất ngạc nhiên và hạnh phúc vô cùng và quyết tâm tạo nên càng nhiều những sản phẩm nghệ thuật ấn tượng hơn nữa trong tương lai.


Vì ngành makeup và thời trang luôn có liên kết chặt chẽ với nhau nên mỗi lần mình nghĩ ra một concept makeup, mình luôn ko muốn dừng lại mỗi ở mặt; mình luôn cố gắng tạo ra một nhân vật hoàn chỉnh, và đưa người xem vào một thế giới hoàn toàn khác, của mỗi nhân vật đó. Có thể SFX makeup bắt nguồn từ những yếu tố kinh dị, nhưng mình muốn bước ra khỏi vòng an toàn đó, và thử nghiệm với nhiều kĩ thuật, concept, yếu tố khác nhau.






Mỗi look mình đều mang đến yếu tố styling thời trang, makeup, làm tóc, chụp ảnh, chỉnh sửa nền đàng hoàng thậm chí có lúc phải tự thiết kế/may trang phục, từ đầu đến chân.


Makeup và thiết kế thời trang đều đã và đang giúp mình thể hiện bản thân, tạo nên những câu chuyện thần kỳ, những nhân vật, truyền thuyết mới, và thỏa mãn trí tưởng tượng và niềm đam mê nghệ thuật của mình.


Đối với mình, định hình phong cách cá nhân là một quá trình lâu dài và không hề dễ dàng, và nó sẽ luôn thay đổi. Trước khi có phong cách riêng, mình đã phải học phong cách của người khác, luôn trau dồi kỹ năng, ngày đêm luyện tập kỹ thuật, và không ngừng học hỏi kiến thức, kinh nghiệm về nghệ thuật trong lịch sử, đọc sách trên mạng hay học từ những người đi trước.


Đương nhiên, trong quá trình định hình phong cách cá nhân, mình đã luôn gặp phải những trở ngại, nhất là về mặt tinh thần. Mình luôn sợ bản thân không đủ tài năng, không đủ tự tin và nhất là sợ phong cách của mình không vừa lòng người khác. Những điều này hiện tại mình vẫn đang gặp phải, nhưng bây giờ mình đã định hình được phong cách cá nhân và mình luôn cố gắng chiến đấu lại những mặc cảm đó để có thể tạo ra được những sản phẩm đúng nhất với cá tính của mình. Chỉ khi đó sản phẩm mới thành công nhất và chạm tới người xem một cách chân thật nhất.


Hiện giờ, mình vẫn chỉ là sinh viên năm nhất, có rất nhiều điều mình chưa biết, rất nhiều thứ cần cải thiện và mình biết mình sẽ phạm phải nhiều sai lầm và thất bại khác nữa trong con đường sự nghiệp của mình. Tuy vậy, có một điều chắc chắn rằng mình sẽ luôn cố gắng học hỏi từ những thất bại đó, mình luôn có gia đình, bạn bè và cộng đồng nghệ sĩ ủng hộ, hỗ trợ lẫn nhau và mình sẽ luôn kiên trì, và tin tưởng vào bản thân. Không nản chí và sẵn sàng đấu tranh để đạt được ước mơ của đời mình.














230 lượt xem0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả
bottom of page